Bài Văn Miêu Tả Lớp 6: Hãy Tả Ngôi Nhà Em Đang Ở Hay Nhất.
Hãy tả ngôi nhà em đang ở được tuyển chọn từ một trong những bài văn mẫu hay nhất, dành cho học sinh giỏi đạt điểm cao, trong cuộc thi học sinh giỏi văn trên toàn quốc dành cho các bạn học sinh lớp 6. Với bài văn mẫu này sẽ giúp các em nâng cao kỹ năng viết văn hay.
Ngôi nhà của em được bố tự thiết kế và xây khi em vừa tròn ba tuổi. Kể từ đấy đến nay ngôi nhà đã trở thành chiếc nôi ấm áp nuôi em khôn lớn nên người. Đã có lần bố em có ý định chuyển nhà ra thị trấn nhưng rồi sau khi bố lấy biểu quyết thì chẳng ai đồng ý cả thế là bố lại thôi. Và người sung sướng nhất là em bởi căn nhà đã cho em cuộc sống hạnh phúc và chứa đựng bao kỉ niệm.
Ngôi nhà em không bề thế như những biệt thự ở thị trấn mà nó chỉ là ngôi nhà hai tầng được quét một lớp sơn màu hồng. Trong nhà, bố em chia ra các phòng. Phòng đầu tiên là phòng khách, nhờ bàn tay khéo léo của mẹ mà trông nó lúc nào cũng sạch sẽ và đẹp mắt. Bộ sa lông màu gụ bóng lón đặt trước chiếc tủ cũng đồng màu, ở đó luôn có một lọ hoa tươi. Phía trong là phòng ngủ của bố mẹ em, và phòng sau cùng là chỗ nấu ăn và bàn ăn cơm.
Đi qua chiếc cầu thang bằng gỗ uốn lượn là lên đến tảng hai, trên đó bố em chia làm hai phòng. Một trong số đó là phòng ngủ của em. Căn phòng của em là bừa bộn nhất. Mẹ thường la mắng em về tội luộm thuộm. Những lúc như thế em cũng cố gắng chạy đi dọn dẹp nhưng chỉ được một lát em lại bày ra. Trên tầng hai còn có một phòng đọc sách, ở đó có rất nhiều sách, nhiều thứ là lạ mà mỗi chuyến đi công tác bố lại mua về. Những lúc chán các trò chơi của mình em lại sang khám phá căn phòng đầy bí ẩn đó. Phía trước phòng em còn có một ban công nhỏ. Buổi tối mùa hè ngồi hóng mát thì thật là tuyệt. Em nhớ có hôm trăng sáng cả nhà em ra ngồi ngắm trăng, khung cảnh nông thôn thật bình yên. Muốn được hít thở không khí trong lành nên bố em mở rất nhiều cửa số, đặc biệt là trên tầng hai, bố mở những cánh cửa hướng ra ngoài cánh đồng. Phía đằng trước nhà em là một chiếc sân gạch đỏ, sạch bong, và ở đó còn có một hàng cau. Đến mùa hoa cau chỉ cần vào đầu ngõ là em đã ngửi thấy một mùi hương ngọt ngào. Tiếp đến là một vườn rau, ở đó mẹ trống mỗi mùa một loại, nên lúc nào nhà cũng có rau ăn. Mỗi chiều đi học về là em lại vác chiếc thùng ra tưới rau. Quanh nhà em còn có một dòng suối nhỏ nước trong vắt. Buổi sớm khi vừa tỉnh giấc em đã nghe dòng suối róc rách chảy qua nghe như một bản nhạc, còn vào những trưa hè em thường trốn mẹ đi dọc theo con suối bắt cá cờ, cá rô.
Có một điều thật đặc biệt là muốn vào được nhà em phải ,đi qua một cây cầu nhỏ. Cây cầu này đã có từ thời ông nội em nhưng ngày đó nó chỉ đơn giản là mấy cây tre bắc lên tạm bợ, và do vậy, nó thường trôi mất khi mùa lũ về. Còn mấy năm gần đây, bố em đã xây thành chiếc cầu xi măng vững chắc, nó có thể đứng vững được trong mưa bão.
Ngôi nhà của em thật sự ấm cúng và rộn rã vào mỗi buổi tối. Lúc đó cả nhà lại đoàn tụ bên nhau. Mẹ em đi làm về thường mang theo một làm thức ăn, về đến nhà mẹ lại lúi húi nấu nướng, còn bố em tưới cây cảnh, và em tưới rau. Bữa cơm nhà em thường bắt đầu vào sâu rưỡi tối, lúc này căn nhà ấm cúng hơn bởi mọi người được quây quần đoàn tụ. Cả nhà nói chuyện vui về, bố em tỉnh vốn hay đùa nhiều khi làm mẹ và em cười như nấc nè, quên cả ăn. Em cảm thấy thật sự hạnh phúc khi được ở trong ngôi nhà nhỏ của mình, trong vòng tay chăm sóc của cha mẹ. Chính vì vậy, em rất yêu ngôi nhà nhỏ của mình, mỗi lần đi đâu em Cũng chỉ mong trở về nhà, ở đó em mới thật sự thích thú và thoải mái.
Mẹ em thường nói: Sau này dù có đi đâu con cũng phải nhớ về ngôi nhà này nhé. Thật lòng chưa bao giờ em thích rời xa ngôi nhà này.
Em thầm hứa với chính mình phải cố gắng học thật giỏi để không phụ lòng cha mẹ và được sống mãi trong ngôi nhà thân yêu này, giữa mảnh đất đã cho em nhiều kỉ niệm khó quên.