Viết bài văn ngắn tả lại một cảnh đẹp ở quê hương em mà em cảm thấy yêu thích và gắn bó.

Viết bài văn ngắn tả lại một cảnh đẹp ở quê hương em mà em cảm thấy yêu thích và gắn bó.

Mỗi sớm mai thức dậy, em lại được tận hưởng mùi thơm ngọt ngào, mát dịu của hương lúa lên đồng. Đó là vì nhà em ở gần ngay cánh đồng làng em.


Bây giờ đã cuối xuân, cánh đồng quê em rộng mênh mông bởi màu xanh của lúa chiêm trải tới tận chân trời trông như một tấm thảm khổng lồ. Không còn nhìn thấy những ô ruộng. Lúa tốt đã che kín những bờ nhỏ. Buổi sáng, những hạt sương long lanh đang ngái ngủ trên những là lúa non. Còn các chị lúa thì đã thức dậy đón chào ngày mới, đón lấy những tia nắng đầu tiên trong ngày. Mọi người ra đồng chăm lúa, cánh đồng lúa như gần lại, như nhỏ hơn. Buổi trưa, nắng chói chang, cánh đồng như vắng vẻ hơn, chỉ thấp thoáng một vài cảnh cò lên xuống. Cánh đồng như rộng ra mênh mông. Lúc hoàng hôn, gió thổi lồng lộng, sóng lúa vỗ tới tận chân trời, trông thật đẹp mắt.

Những cánh đồng làng em không chỉ có lúa mà còn có nhiều thứ cây trồng khác. Bên những ruộng lúa xanh, ruộng cà chua vẫn trĩu quả. Những quả cà chua chín đang thắp đèn lồng trong vòm lá xanh. Cây cà chua được người trồng dùng các cây gậy chống đỡ như đứng được trên đôi chân của mình. Thỉnh thoảng, giữa những ruộng lúa lại xuất hiện ruộng rau cải xanh tốt. Hàng ngàn cây cải thi nhau xanh cùng cây lúa. Những cây cải đã sắp từ biệt mảnh ruộng của mình để đi khắp các chợ tới tay người dùng. Tuy vậy, nhìn từ xa, cánh đồng quê em chỉ thấy toàn những lúa là lúa mà thôi.

Trên cánh đồng mênh mông ấy, có những chú bé chăn trâu đang cưỡi trên lưng trâu cười nói ríu rít cùng bạn bè, có mẹ em và Chị em đang bón phân, nhổ cỏ cho ruộng lúa. Trên cánh đồng ấy, người dân quê em quanh năm tìm kiếm một thứ của cải quí báu để nuôi sống con người: đó là những hạt gạo thơm thảo hương vị quê hương. Trên cánh đồng ấy, em bắt cua, mò ốc, cắt cỏ, chăn trâu,... Bao nhiêu kỉ niệm của tuổi thơ đã in dấu trên cánh đồng ngàn năm của cha ông. Cánh đồng lúa thật gần gũi, thân thương, không thể thiếu đối với người dân quê em. Mai đây, dù có đi xa, em không thể nào quên được những kỉ niệm những ngày ấu thơ chăn trâu cắt có trên cánh đồng yêu dấu đó.